
Cuốn sách mình đọc vèo vèo trong 1 ngày với chút gián đoạn vì mình còn đi làm nhưng mình phải khẳng định đây là một cuốn sách hay đối với cảm quan của mình vì đơn giản mình có một sự thôi thúc đọc mãnh liệt để biết kết cục của câu chuyện, kết cục của những nhân vật trong câu chuyện đến mức mình phải hoàn thành nó trong ngày. Đây là cuốn sách của tác giả người Pháp và đúng như cái vibe thường thấy của văn học Pháp - 1 câu chuyện buồn nhưng lãng mạn với sự xuất hiện của rất nhiều những mối tình đẹp nhưng éo le, những hoàn cảnh sống khốn đốn (chứ không hẳn là khốn khó) nhưng tìm được ánh sáng nơi cuối con đường. Tuy vậy, nếu mà chỉ có vậy thì chắc mình cũng không đến mức máu chiến đọc 95 chương nhanh như thế. Chủ yếu là bởi cách kể chuyện của tác giả, quá khứ hiện tại xen kẽ lẫn nhau, xen kẽ cả những mẩu chuyện của những mảnh đời tưởng không liên quan nhưng lại móc nối với nhau kèm theo những cú twist không khác gì truyện trinh thám. Mình sẽ review chi tiết hơn chút ở phần dưới nhé.
Đúng thủ tục thì đôi nét về tác giả nè. Valérie Perrin sinh năm 1967 tại Gueugnon, Pháp. Ngoài viết văn, bà còn là một nhiếp ảnh gia hậu trường và nhà biên kịch, nhưng các tác phẩm văn chương mới chính là thứ đưa tên tuổi của bà đến với đông đảo công chúng. Tiểu thuyết đầu tay của Perrin, tạm dịch Những người bị lãng quên ngày Chủ nhật (Les Oubliés du dimanche) giành được gần mười giải thưởng. Tiểu thuyết thứ hai, Hoa vẫn nở mỗi ngày cũng giành nhiều giải thưởng, nổi bật là Prix des Maisons de la Presse.
1. Tất cả nhân vật xuất hiện trong cuốn sách đều đáng yêu hơn là đáng ghét
Cuốn sách là câu chuyện xoay quanh nhân vật Violette Toussaint - 1 cô gái với tuổi thơ và cả tuổi đời đều dữ dội. Mồ côi cha mẹ từ nhỏ, rơi vào tiếng sét ái tình với hy vọng tìm được bến đỗ của cuộc đời với người chồng đầu tiên (và có thể là cuối cùng vì đoạn kết không đề cập tới việc Violette có tái hôn hay không) nhưng bất công bủa vây khi cả 2 đều ra đi một cách không đơn thuần, để lại nhiều day dứt, và ám ảnh.

Đây là hình mẫu phụ nữ mà mình rất thích. Nghe hơi phiến diện nhưng các bạn hẳn đã từng đọc những cuốn sách mà nhân vật chính khó có thể khiến bạn thấm được dù cho họ luôn có lý do cho những hành động của mình. Và kể cả khi vì rằng đối với mình đọc sách là để thêm bao dung với những mảnh đời khác nhau trên thế giới hơn 7 tỷ người ngoài kia với background cuộc đời khác nhau thì vẫn sẽ có những nhân vật bạn thích và nhân vật bạn không thích bằng.
Violette là 1 cô gái bất hạnh từ khi sinh ra cho tới khi bước sang nửa cuối của cuộc đời thế nhưng đó là 1 cô gái mạnh mẽ. Mình thích cô ấy từ cách cô ấy (hay thói trắng ra là tác giả) kể về cuộc đời nhọc nhằn của mình 1 cách nhẹ tựa lông hồng. Ví dụ như cô ấy được đặt tên là Violette bởi lúc sinh ra tím ngắt như sắp chết, cô mạnh mẽ trước sóng gió bởi lẽ đâu ai chọn cho mình xuất thân hay cuộc đời được đâu “Tôi không bao giờ thấy nhớ mẹ. Ngoại trừ những khi bị sốt. Khi khỏe mạnh, tôi lớn lên. Tôi vổng lên như thể sự thiếu vắng cha mẹ đã mang lại cho tôi một cái cọc đỡ gắn dọc cột sống. Tôi luôn đứng thẳng. Đó là một đặc điểm riêng ở tôi. Tôi chưa từng khom lưng. Kể cả trong những ngày đau buồn. Mọi người hỏi tôi khá thường xuyên là tôi có luyện khiêu vũ cổ điển không. Tôi trả lời rằng không. Rằng chính cuộc sống hằng ngày đã đưa tôi vào khuôn khổ, bắt tôi đu xà và nhón chân mỗi ngày.”
Nếu như cách thế giới nhìn vào cô - 1 đứa trẻ bị bỏ rơi, không được yêu thương, không học vấn, thậm chí bị nhà chồng gắn mác ăn bám và đào mỏ, thì cô vẫn tỏa sáng với sự nhân hậu, tình yêu thương và sự bao dung của mình. Giống hệt cái cách cô chia tủ đồ của mình thành “đông” thành “hạ” không phải do mùa mà là do cảnh huống, “tủ đồ mùa đông chỉ treo toàn các loại trang phục cổ điển và sẫm màu, nó được dành cho những người khác. Tủ đồ mùa hè chỉ chứa toàn những trang phục mỏng nhẹ và sặc sỡ, nó dành cho tôi. Tôi mặc mùa hè bên trong mùa đông, và tôi cởi bỏ mùa đông khi ở một mình”
Nếu ai đó có thể gõ cửa trái tim của Violette thì họ sẽ được ánh nắng của mùa hè rực rỡ phủ kín còn nếu không thì đối diện với người ngoài cô là 1 nhân viên quản trang cực kỳ đạo mạo và lạnh lùng. Mà phụ nữ ai cũng vậy, mình nhớ từng đọc ở đâu đó 1 câu nói rằng nếu không bị ép buộc ai lại cố tỏ ra mạnh mẽ để làm gì. Cô giống như một cái mầm hoa vẫn thoi thóp và chỉ chờ đến ngày có thể bung lụa rũ bùn đứng dậy chói lòa vậy. Đó mới là cách chúng ta nên đối diện với cuộc sống.
Ngoài Violette thì các nhân vật còn lại dù tốt dù xấu đều được xây dựng 1 cách nhân văn, nói là nhân văn bởi lẽ họ đều có lý lẽ cho hành động của mình mà không hề gượng ép. Dù đó là người chồng lăng nhăng, bố mẹ chồng cay nghiệt, cho tới những con người đóng góp vô cái chết của con gái Violette thì đều đáng thương hơn là đáng ghét. Tóm lại là 1 cuốn sách đọc không gây ức chế bởi các hành vi zời ơi đất hỡi của diễn viên quần chúng. 10 điểm.
2. Một nghĩa trang ấm áp với những mảnh đời và câu chuyện đáng để suy ngẫm về gia đình, về người thứ 3, về sự khổ đau mất mát và cả về hành trình tìm lại sức sống nơi đậm mùi chết chóc
Câu chuyện xoay quanh Violette 1 cô gái đã tưởng là chết khi mới lọt lòng cuối cùng lại tìm thấy chốn bình yên của cuộc đời mình ở nghĩa trang Brancion-en-Chalon. Nghe nó vừa trớ trêu nhưng lại vừa hợp lý 1 cách kỳ lạ.
Ngay cả cách tác giả mô tả nghĩa trang cũng đầy ấm áp chứ không hề lạnh lẽo. Từ cách Violette hình dung về những người hàng xóm của mình 1 cách hóm hỉnh “Họ không xu nịnh, không tham vọng, không thù hằn, không điệu đà, không hẹp hòi ti tiện, không hào phóng, không ghen ghét, không cẩu thả, không sạch sẽ, không cao quý, không thú vị, không nghiện ngập, không hà tiện, không tươi cười, không ranh mãnh, không bạo lực, không yêu đương, không ưa rên rỉ, không đạo đức giả, không dịu dàng, không cứng rắn, không mềm yếu, không tàn nhẫn, không dối trá, không trộm cắp, không ham cờ bạc, không dũng cảm, không giả tạo, không sùng đạo, không tục tĩu, không lạc quan. “Họ là người chết.” Có hàng xóm ngàn KHÔNG thế này tính ra cũng không hẳn là chuyện xấu ?
Nếu bạn thay đổi cách nhìn nhận của bản thân, cả thế giới trước mắt bạn sẽ thay đổi. Nếu bạn đứng từ góc nhìn của Violette - người quản trang, của Cha xứ, của phu đào huyệt, đây có lẽ không khác gì một ngôi nhà, chốn dung thân, thậm chí là nguồn cơn của nhiều drama đem lại niềm vui bất tận trong công việc của họ. Violette tìm thấy chốn bình yên khi sửa soạn các ngôi mộ, khi ghi lại diễn biến của tất cả các lễ tang mà cô tham gia, khi viết những dòng điếu văn trước khi hạ huyệt cho từng người ra đi. Với những người thân, người tình của người đã khuất, nơi đây không khác gì một bầu trời kỷ niệm, “Có một thứ mạnh hơn cái chết, đó là ký ức về những người đã khuất trong trí nhớ của những người đang sống“
Mình có thể tưởng tượng được nghĩa trang Brancion-en-Chalon lãng mạn như thế nào với những vườn hoa và vườn rau mà Sasha (quản trang tiền nhiệm) và Violette đã cùng nhau xây dựng. Mình giống như một người ngoài cuộc chứng kiến từng người được đề cập tới trong lễ tang của chính họ, lắng nghe cuộc đời họ trong lời chào của những người thân. Nếu màu sắc của cả cuốn sách và cuộc đời của Violette hay tất cả mọi nhân vật đều được phủ 1 lớp màu vintage (không đen tối mà đơn thuần là ảm đạm) thì những câu chuyện diễn ra hoặc được kể tại nghĩa trang giống như những con đom đóm lấp lánh sáng đầy thú vị.
Không chỉ là 1 nghĩa trang ấm áp, đó còn là 1 nghĩa trang lãng mạn, khi có thể lúc sống trên đời họ không có duyên hoặc có phận để ở cạnh nhau. Như Irene và Gabriele khi tình yêu không khiến họ vượt qua được rào cản cuộc đời của chính họ, thì ít nhất họ cũng được chôn cạnh nhau khi chết. Hoặc là cách Violette đơm cành tử đằng từ mộ của 1 người đàn ông để trồng 1 cây tử đằng khác trên mộ 1 nhân tình của ông, để biết đâu kiếp sau bà ấy sẽ là người đến trước. Tình yêu không ai dám nói đâu là đích thực, không ai dám khuyên bạn bỏ chồng bỏ vợ dù cho cuộc đời có ngang trái đến đâu, cũng không ai ngăn cấm được con tim mình, thôi thì chỉ cần không có lỗi với lương tâm chuyện gì không thành ở kiếp này đành để kiếp sau ❤
3. Một cuốn sách đề cao tình yêu và tình thương bất kể nó ngang trái đến đâu đều đáng được trân trọng
Cuốn sách này thực sự là một liệu pháp healing, xoa dịu tâm hồn. Cuộc sống ai cũng có những mối quan hệ từ thân thích đến ấm áp tình thù. Dù bất kể là loại tình yêu hay tình thương nào đi chăng nữa thì tác giả cũng đề cập tới một cách cực kỳ trân trọng, bóc tách vấn đề để khiến chúng ta cảm thông và dù có nhiều ngang trái thì suy cho cùng được yêu thương cũng vẫn còn hơn không. Quan trọng là làm thế nào để yêu thương 1 người mà không làm tổn thương tới người khác.
Bên cạnh tình mẹ con (dù có chút tiền đình của bố mẹ chồng Violette hay có chút cực đoan của Violette dành cho con gái mình), tình bố con (hơi chút vặn vẹo theo kiểu có không giữ mất đừng tìm), tình vợ chồng (đa dạng 7749 loại từ một series các nhân vật khác nhau) thì cuốn sách còn đề cập tới 1 thứ tình gây tranh cãi nữa đó là tình nhân. Lăng nhăng hay các mối tình ngoài luồng thường thì mình sẽ thấy khá phản cảm thế nhưng đọc cuốn này thì không thấy thế. Các mối quan hệ ngoài luồng ở đây đều éo le thậm chí có phần hài hước. Tất nhiên chúng ta có thể hiểu chứ vẫn khó có thể thông cảm, ít nhất thì tác giả cũng không cổ xúy gì. Chỉ đơn giản là kể những câu chuyện đời mà thôi. Các nhân vật dẫu sai những cách hành xử thì mình nghĩ là vừa văn minh vừa nhân văn.
Mình khá ấn tượng với cách sống của bà Bá tước, chồng và người tình được chôn cùng 1 ngày cùng 1 chỗ, ngày nào bà cũng mang hoa cho cả 2 ông, nhưng vợ của người tình thường xuyên ném bó hoa của bà Bá tước vào thùng rác ngay sau đó. Cho tới khi chính bà vợ cũng chết và được chôn cất, giờ bà Bá tước có tới tận 3 người để đưa hoa. Bà thậm chí còn coi vợ của người tình như 1 người bạn gái lâu năm tranh đấu nhưng người mất rồi thì lại hụt hẫng =)) kết cục bà Bà bá tước này cũng thú vị lắm =))
4. Những cú twist trong cốt truyện và cái kết đẹp cho tất cả các nhân vật
Đây không phải là 1 tiểu thuyết trinh thám thế nên chỉ cần đọc 10 chương đầu có thể đoán ra chuyện gì đã xảy ra với các nhân vật như việc cô con gái của Violette đã chết hay chồng cô rồi cũng sẽ phải chết. Thế nhưng vẫn có rất nhiều điều bất ngờ đặc biệt là cái chết của cô con gái bé bỏng và nó không chỉ lý giải mà còn biện hộ cho hành vi và xu hướng hành động của các nhân vật. Mình sẽ không tiết lộ thêm ?
Cách bóc trần từng tình tiết xen kẽ giữa các dòng thời gian, xen kẽ các câu chuyện và xen kẽ cả ngôi kể chuyện 1 cách hợp lý giúp người đọc luôn phải tìm cách để đọc hết nếu không sẽ không biết kết cục ra sao. Mình đã phải cố đọc cho hết trước khi đi ngủ để biết được xem kết cục là HE hay không. Tóm lại là OE nhưng mình nghĩ nó HE cho mọi nhân vật (nhấn mạnh là mọi nha) và rất phù hợp với tính cách của họ. Vậy nên hết sức hài lòng ?
5. Cuốn sách và cực nhiều câu quote rất thơ ?
Bên cạnh việc quote lời bài hát hay những câu sâu cay ở đầu mỗi chương, bản thân những cuộc trò chuyện giữa các nhân vật cũng đầy những điều suy ngẫm về cuộc đời.

Tóm lại đây chắc chắn là cuốn sách nằm trong mục read again của mình. Hay, nhân văn, lãng mạn làm mình có chút thay đổi quan điểm về văn học lãng mạn có phần thỏa thuê hơi quá của họ. Cuốn sách dạy ta cách gieo hy vọng trong những phút giây tuyệt vọng nhất. Nếu bạn không có những người từng chút 1 vượt qua khổ ải như Violette thì hãy là kẻ cứu rỗi của chính mình.
Cuốn sách buồn và đượm nhiều day dứt nhưng nó không làm mình khóc hay muốn khóc, đó là 1 ưu điểm. Mình thích những cuốn sách buồn nhưng không bi lụy.
Nói 1 chút về cảm quan cá nhân nó khiến mình thêm trân trọng những gì mình có, trân trọng sự may mắn mà ông trời ban cho, 1 gia đình ấm áp quan tâm, những người bạn tốt bụng, 1 người chồng hết lòng yêu thương mình và trong bụng mình còn 1 sinh linh bé bỏng sắp ra đời.
Câu chuyện giữa Violette và chồng cô có thể sẽ không có kết cục buồn nếu họ thẳng thắn với nhau hơn , thế nhưng nếu vậy thì Violette sẽ không tìm thấy được Jean người đàn ông trân trọng cô hơn. Vậy nên mình có 1 niềm tin là chúng mình là right person at the right time của nhau. Và mình sẽ tìm mọi cách để bảo vệ tình yêu và người đàn ông của mình ❤
Chấm điểm: 9.9/10 (Để 0.1 biết đâu tìm ra cuốn nào hay hơn nữa :D)
P/S: Mình không chọn bìa của Nhã Nam bởi lẽ mình thấy nó hơi buồn hơi bi lụy so với cảm quan của mình về nó.

Link nội dung: https://cdsphagiang.edu.vn/index.php/nhung-cau-noi-hay-moi-ngay-a91907.html